Ngu Thư Niên ngẩng đầu lên nhìn hắn, không khỏi nghĩ thầm, đời này vì quên xin phép mà theo lớp hội họa đến đây vẽ phác thảo, Bách Dịch Nhiên biết từ bạn cùng phòng rằng lớp hội họa hôm nay sẽ đến nông thôn vẽ phác thảo, vì vậy mới mời bạn cùng phòng cùng đến nông thôn chơi.
Vậy kiếp trước thì sao?
Kiếp trước, cậu đã xin phép trước, từ chối việc vẽ cảnh này.
Bách Dịch Nhiên có phải cũng như bây giờ, sau khi biết tin về hoạt động vẽ phác thảo đã sắp xếp mọi thứ, đến đây với niềm hy vọng tràn trề...nhưng rồi lại trắng tay
Trong lòng Ngu Thư Niên không rõ cảm xúc ra sao, cảm giác này rất khó diễn tả, cậu không biểu lộ mà thở dài, lấy lại bình tĩnh rồi cầm bút vẽ lại, cố gắng dùng hội họa để an tâm, nhưng tay run lên, vô tình làm rơi một hộp màu xuống bên cạnh.
Màu sắc bất thường xuất hiện trên bức tranh, bức tranh này đã bị phá hủy hơn phân nửa.
Nhưng bây giờ, Ngu Thư Niên không còn tâm trí vẽ tranh, cậu quyết định sử dụng nước để pha loãng màu sắc trên bức tranh, đồng thời không chú ý hỏi: "Lát nữa các cậu có kế hoạch gì không?"
Phàn Thiên Vũ đã nghiên cứu trước khi đến đây, mở miệng nói: "Đi dạo trong khu vực này, theo con đường lên núi, nghe nói nếu may mắn thì còn có thể tìm thấy nấm linh chi."
Bách Dịch Nhiên đã lớn lên tại đây từ nhỏ, nên hắn có thể dùng từ "nhìn chán rồi" để miêu tả cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/viet-cho-cau-nhung-bai-tho-ngot-ngao/3318566/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.