Nước mưa và ánh nắng, đều rơi vào tim tôi.
— Nhật kí An Viên
“Anh Xuân, anh biết từ bao giờ?” An Viên khẽ đẩy Thẩm Hành Xuân ra, đứng thẳng lên hỏi.
“Lần trước dùng điện thoại em, vô tình nhìn thấy tin nhắn bạn học em gửi cho em.” Thẩm Hành Xuân buông An Viên ra, kéo tay cậu tiếp tục đi về phía trước.
An Viên ban nãy cầm nước lạnh mãi, lòng bàn tay và ngón tay đều ẩm ướt, hơi lạnh, Thẩm Hành Xuân vừa nắm đã nhanh chóng chuyển thành nóng.
Thẩm Hành Xuân lại nói:
“Anh còn đang nghĩ, em nói với anh lúc nào, nhưng sau đó anh lại nghĩ, mấy hôm đó vừa khéo vào giai đoạn em còn đang nghĩ chuyện cho phép anh hối hận, nói dừng bất cứ lúc nào…”
An Viên khẽ phản bác một câu:
“Bây giờ không nghĩ vậy nữa rồi, về sau cũng không nghĩ nữa, em xin vào trường anh cũng không dễ, tốn không ít sức, thế mà anh không khen nổi một câu à?”
Giọng An Viên càng ngày càng nhỏ, Thẩm Hành Xuân nghe thấy, nói rất quả quyết:
“Không khen, hành vi hiện tại của em là ví dụ tiêu cực điển hình, tự em tốn sức, em còn không chịu mở mồm hỏi anh, bàn bạc với anh một chút, một người đầy vốn sống thế này mà em không tranh thủ, bây giờ em nói với anh tự em tốn sức blah blah, anh nhất quyết không khen, không chiều cái thói này của em đâu.”
Thẩm Hành Xuân nói lời này, một nửa là thật sự nghĩ vậy, nửa còn lại vẫn là chiều chuộng không thôi.
An Viên lại nắm chặt tay Thẩm Hành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vien-xuan/359715/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.