Đêm rất dài, vầng trăng rất sáng, trái tim loạn nhịp, bởi vì có người nâng niu, nên có thể đi rất lâu rất xa…
— Nhật kí An Viên
Khi kết thúc, vầng trăng trên cửa kính đã biến mất, Thẩm Hành Xuân bế An Viên đã sắp ngất đi vào phòng tắm tắm.
An Viên đã khóc sưng húp mắt, nhưng vẫn ôm cổ Thẩm Hành Xuân không buông, Thẩm Hành Xuân bế cậu, cẩn thận dùng nước nóng rửa cho cậu.
Da An Viên rất trắng, người rất dễ hằn vết, bây giờ trên dưới toàn thân toàn là vết đỏ, do anh hôn anh cắn, vết ngón tay hai bên eo An Viên rõ ràng đến mức Thẩm Hành Xuân không dám nhìn thêm dù chỉ một lần.
Khi rửa đằng sau, anh vừa chạm vào, An Viên đã đau phát run.
Thẩm Hành Xuân không dám dùng sức, đã cẩn thận càng cẩn thận hơn.
Anh cảm giác được An Viên dựa vào người anh, vẫn đang run rẩy, anh có chút hối hận sự mất khống chế hồi tối.
Khi làm, cho dù đau, An Viên vẫn sẽ vô thức rúc vào lòng anh, đau cũng không buông tay, lúc cuối cứ như sợ anh sẽ bay đi mất vậy, ở bên tai anh khóc nói anh Xuân nhanh nữa đi, lại khóc nói anh Xuân em yêu anh.
Thẩm Hành Xuân dè dặt rửa cho An Viên nửa tiếng, sau đó bọc An Viên trong khăn tắm, bế cậu nhẹ nhàng đặt lên giường.
Cũng may trước đó anh đã mua thuốc, anh bôi thuốc lên ngón tay trước, lúc bôi cho An Viên thầm mắng bản thân một tiếng.
Người An Viên run cái nào, ngón tay bôi thuốc của Thẩm Hành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vien-xuan/359713/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.