Em không phải đối với ai cũng tốt thế đâu.
— Nhật kí An Viên
“Anh nói vậy là sao?” An Viên nhướng mày. “Em còn tốt với ai nữa?”
Tia máu trong mắt Thẩm Hành Xuân rất rõ ràng, vì sốt nên tiếng thở và tiếng mũi anh đều rất rõ, vốn đầu vẫn đang đau, nghe xong lời An Viên thấy đầu càng đau hơn.
Mắt cứ mở suốt, nặng trĩu, Thẩm Hành Xuân lại nhắm mắt vào, cổ rụt xuống, lại kéo chăn che lên mặt, không nói chuyện với An Viên nữa.
An Viên nhìn Thẩm Hành Xuân chỉ để lộ đỉnh đầu, lần này không gỡ chăn trên đầu anh ra nữa, dựa nghiêng cạnh Thẩm Hành Xuân, nhìn anh qua chăn.
Thẩm Hành Xuân che một lúc, không đợi An Viên gỡ chăn anh ra, để lâu tự mình đã không thở được, tự gỡ chăn ra, kéo chăn xuống dưới, che miệng và cằm.
Ở tư thế này, làn da nơi sau đầu và đáy cổ của Thẩm Hành Xuân đều phơi hết ra ngoài, An Viên thấy cổ anh bị che ra rất nhiều mồ hôi, dùng ngón tay chọt lên gáy anh, hỏi:
“Có cần lau người hộ không?”
“Không cần lau.” Thẩm Hành Xuân sợ nhột, An Viên vừa chọt một cái lên cổ anh, anh liền rụt hết sức vào trong chăn.
An Viên nhìn phản ứng của anh, bật cười, lại dùng ngón tay chọt cổ anh, cậu chọt lần nào Thẩm Hành Xuân liền rụt lần đó.
Cuối cùng Thẩm Hành Xuân “nào” một tiếng, nói:
“Đừng chọt nữa, buồn.”
Giọng Thẩm Hành Xuân nghe như bực bội, nhưng lại nhiều bất mãn hơn, bất mãn gì An Viên cũng không biết.
Lần này An Viên không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vien-xuan/359700/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.