Bình yên chỉ là sự giả dối, là vảy ngược dần dần mọc dài móc lấy máu thịt con người.
— Nhật kí An Viên
Vào ngày thứ ba sau khi hai đứa nhỏ từ trấn về bà nội nhận ra hai người họ có gì không đúng lắm, trước đây An Viên luôn theo sau Thẩm Hành Xuân, một bước không rời, lúc về tuy cả hai vẫn ăn cùng ở cùng như trước, nhưng An Viên không còn dính lấy Thẩm Hành Xuân nữa.
Thẩm Hành Xuân theo ông lên núi, An Viên không đòi theo nữa, trừ ra vườn giúp việc ra thì toàn một mình lặng lẽ ở trong nhà, đọc sách, chơi phi tiêu, hoặc xem đĩa phim Thẩm Hành Xuân thuê cho em.
An Viên đã xem hết đĩa phim Thẩm Hành Xuân thuê cho em, xem xong em lại nghe băng, vừa làm bài tập hè vừa nghe, nghe hết một mặt thì đổi sang mặt kia.
Thẩm Hành Xuân vẫn nhận được quà sinh nhật An Viên tặng, là một cây bút mực, đặt trong một hộp quà đẹp đẽ màu lam, trên hộp còn thắt nơ bướm bằng ruy băng, trên thân bút khắc chữ Y&C.
An Viên không đưa trực tiếp cho Thẩm Hành Xuân, chỉ lặng lẽ nhét hộp quà của mình vào cặp sách Thẩm Hành Xuân, để cùng quà những người khác tặng.
Rất nhiều ngày sau Thẩm Hành Xuân mới nhìn thấy, cậu luôn để bút mực An Viên tặng trong hộp bút, nhưng chưa từng dùng, bút mực An Viên mua cho cậu quá tốt, cậu không nỡ dùng, cậu cũng không hỏi An Viên lấy tiền ở đâu, nghĩ chắc là tiền em dành dụm.
Mới đầu An Viên còn lén liếc mấy cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vien-xuan/359678/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.