Từ mùa hè ấy trở đi, anh Xuân đều xuất hiện trong giấc mơ tôi, đến trong mơ, đi trong mơ.
— Nhật kí An Viên
An Viên khép chặt hai chân, lấy áo che trước thân, hất bàn tay đang nắm cánh tay mình ra.
“Anh, anh bỏ em ra, em, em muốn ra ngoài đi, đi dạo.”
“Đi dạo có cần gấp thế không? Quần áo còn chưa thay đã ra ngoài đi dạo à.”
An Viên cũng thấy cái cớ này của mình hơi vụng về, bèn sửa lời.
“Không phải, không phải đi dạo, em muốn đi vệ sinh, em muốn đi tiểu, không nhịn được nữa rồi.”
Thẩm Hành Xuân rất nhanh đã nhận ra màu đỏ bất thường trên mặt An Viên, dù sao ngày nào em cũng ở với An Viên, lâu vậy rồi, không ai hiểu em bằng cậu.
An Viên chưa bao giờ biết che giấu cảm xúc bản thân, trong đầu nghĩ gì, ngoài mặt sẽ như thế, nhưng hễ trong lòng gợn chút sóng, tất cả đều sẽ thể hiện hết trong đôi mắt trong trẻo của em.
Bây giờ thứ trong mắt An Viên đã không thể nào nói là sóng gợn nữa, là cuồn cuộn sóng trào của bối rối, bất lực và sượng sùng mới đúng.
Ánh mắt Thẩm Hành Xuân dời xuống từng chút một, nhìn áo An Viên dùng để chắn trước quần mình, ngón tay cầm áo của em còn đang không ngừng vê vê.
An Viên nhận thấy ánh mắt cậu, lại khép chân, di di mũi chân, càng thật lực đè áo trong tay xuống eo.
Thẩm Hành Xuân nhìn dái tai An Viên loang lổ đỏ, sau khi hiểu ra là chuyện gì liền ngồi dậy, cánh tay dài vươn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vien-xuan/359660/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.