Nơi giấc mộng bắt đầu, là câu nói đùa ấy của anh Xuân, anh nói muốn tôi sau này lớn lên làm vợ anh.
— Nhật kí An Viên
Sáng hôm sau, khi Thẩm Thụy đến gõ cửa nhà kề, An Viên vẫn đang say giấc trong lòng Thẩm Hành Xuân, nghe thấy tiếng gõ cửa bên ngoài liền chau mày bất mãn, cọ vào lòng Thẩm Hành Xuân.
Thẩm Hành Xuân mơ màng ôm em vào lòng.
Thẩm Thụy vẫn đang gõ cửa bên ngoài, vừa gõ vừa gọi:
“Anh, anh, anh mở cửa cho Tiểu Thụy, đưa Tiểu Thụy đi chơi đi.”
Thẩm Hành Xuân ngái ngủ mở mắt, nhìn ra cửa theo tiếng gọi, trời còn chưa sáng hẳn, cậu nói vọng ra ngoài một tiếng.
“Tiểu Thụy đợi một tí, anh mặc áo cái đã.”
Thẩm Thụy lại gõ cửa thêm mấy lần, An Viên lấy tay che tai, lèm bèm trong lòng Thẩm Hành Xuân.
“Ồn chết đi được.”
An Viên đang gối lên cánh tay Thẩm Hành Xuân, Thẩm Hành Xuân cẩn thận rút tay khỏi gáy em, gạt phần tóc xòa xuống lông mày em.
“Tiểu Viên nhi ngủ tiếp đi, anh ra mở cửa cho em nó.”
Thẩm Hành Xuân chui khỏi chăn liền run lập cập, lò sưởi trong phòng sớm đã tắt, chút hơi ấm duy nhất chỉ sót lại trong chăn, cậu nhấc chiếc áo ngoài bên cạnh lên khoác vào, loẹt quẹt giày mở cửa cho Thẩm Thụy vào.
Thẩm Thụy mặc rất nhiều quần áo, vốn nó đã bé nhỏ, trông tròn xoay như cái bánh ú, chỉ để lộ đôi mắt, nó đi đến cạnh giường.
“Anh ơi, sao các anh vẫn chưa dậy?”
Thẩm Hành Xuân vừa run vừa mặc áo, giơ tay ra hiệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vien-xuan/277366/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.