🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Viên mứt ấy, là pháo hoa nơi đầu lưỡi.

– Nhật kí An Viên

Khi An Viên tỉnh đã là buổi tối, lúc mở mắt ra, trước mắt là một màu đen, mắt như bị một lớp vải đen che mất.

Chuyện đầu tiên em làm khi tỉnh lại là tìm bố, thật ra em nửa tỉnh nửa mê nghe thấy An Quốc Khánh đã đi rồi, bố còn nói lấy da xong sẽ về đón em, nhưng màu đen trước mắt làm em hơi sợ, em từ giường ngồi dậy, hé miệng khẽ gọi bố.

“Bố, bố ơi…”

Gió bấc bên ngoài rít liên hồi khiến cửa sổ cứ kêu lạch cạch, dù cách một lớp tường dày, trong khoảnh khắc, An Viên đã nghĩ mình sắp bị gió bấc ngoài cửa cuốn đi.

Em lại lúng búng khản họng gọi một tiếng.

“Bố ơi…”

Thẩm Hành Xuân ở phòng ngoài nghe giọng nói run rẩy của An Viên, vội vàng mở cửa vào kéo dây đèn, phòng vừa sáng lên, cậu liền thấy An Viên đang ngồi quấn chăn trên giường, để lộ khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, mắt An Viên nhìn cậu lom lom, lệ ầng ậng trong hốc mắt, em cật lực hít mũi, cố gắng để nước mắt không rơi xuống.

Thẩm Hành Xuân đi đến bên giường, cúi người nhẹ nhàng ôm lấy em qua chăn.

“Tiểu Viên nhi sao thế? Nhớ bố à?”

An Viên biết bố em giờ vẫn chưa về, nhưng cảm giác trống rỗng khi mới ngủ dậy và nỗi sợ cơn gió kia vẫn đang bao vây em, Thẩm Hành Xuân vừa ôm em như vậy, lệ nơi hốc mắt ào qua vành mắt thành từng giọt lớn, tí ta tí tách rơi.

An Viên vốn đâu muốn khóc,

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vien-xuan/277355/chuong-5.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Viên Xuân
Chương 5
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.