" Fay ngoan không được nói bậy. Để mẹ ôm con vào phòng nhé. " Iris không biết nói gì đành dang tay muốn ôm Fay về phong nhưng cậu bé lại nép vào trong lòng Mộ Dung Quân căn bản không muốn Iris ôm.
" Không...Fay thích chú..." Giọng trẻ con có chút ủy khuất của Fay vang lên làm cho Iris không kiềm được mà đau lòng. Fay lớn lên thiếu tình yêu thương của cha nó vì thế thằng bé luôn muốn có cha bên cạnh.
" Mộ Dung tổng thật xin lỗi. Ngài có thể giao thằng bé cho tôi không. " Iris nghẹn ngào nói, đôi mắt màu ngọc bích to tròn đã ngân ngấn nước mắt.
" Không muốn...không muốn...Chú không muốn..." Fay đạp đạp đôi chân bé nhỏ túm chặt áo Mộ Dung Quân
" Fay ngoan...đừng lo..." Mộ Dung Quân ôm lấy Fay vỗ vỗ sau lưng thằng bé. Người ngoài nhìn vào còn tưởng hai người họ là cha con với nhau.
" Quân nhi mẹ nghĩ con mau trả đứa nhỏ lại cho Iris tiểu thư đi. " Mộ Dung phu nhân có chút lo lắng nếu thật sự tiểu thư trước mặt là cô gái kia thì chuyện năm xưa bà làm sẽ bại lộ. Như thế danh dự của bà sẽ mất hết hơn nữa con trai bà sẽ không quan tâm tới bà nữa.
Iris chuyển hướng về phía Mộ Dung phu nhân tim bỗng đập mạnh, đầu óc bỗng quay cuồng. Hình ảnh người phụ nữ với nụ cười độc ác hiện lên. Đôi chân liền trở nên mềm nhũn , vô lực ngã xuống. " Không cần...không cần...Quân Quân cứu cứu..." Iris ôm lấy đầu hét lo lên, đôi mắt màu ngọc bích tràn ngập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vien-vien-bao-boi-anh-xem-em-chay-di-dau/29433/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.