Trịnh Thu Dương dỗ mẹ ngủ xong rồi nhanh chóng lái xe về, lúc về tới nhà vừa đúng 11 giờ 47 phút.
Trong nhà yên lặng, trên ổ bánh ngọt cắm nến số “31”, bên cạnh là bó hoa hồng.
Hắn đi tới cửa phòng ngủ, Viên Thụy ngồi xếp bằng trên giường, đang xem hoạt hình Conan trên tablet, đôi mắt mở to, vẻ mặt chăm chú, nhìn ra hết sức say mê.
Trịnh Thu Dương gọi cậu: “Viên Tiểu Thụy.”
Viên Thụy bị gọi sợ hết hồn ngẩng phắt đầu lên.
Trịnh Thu Dương nói: “Chỉ còn mười phút, còn muốn tổ chức sinh nhật cho anh không?”
Viên Thụy vội tắt video, ném tablet đi, gật đầu nói: “Muốn muốn muốn.”
Trịnh Thu Dương đùa giỡn nói: “Bánh rán trái cây đến một mâm, ấy cho chó ăn. Cậu bạn bên kia, cho tôi xem hai tay nào!”
[1] 1 câu hát trong bài hát 药药!切克闹!煎饼果子来一套! (Yo yo ! Check it out ! Bánh rán trái cây đến một bộ !)
Viên Thụy: “…”
Trịnh Thu Dương: “Ha ha ha.”
Viên Thụy nhảy xuống đất, dép cũng không mang chân trần chạy tới, hoảng hốt nói: “Mặt làm sao vậy?”
Trịnh Thu Dương nhếch môi cười, “Bà lớn của ba anh cào, không đau.”
Viên Thụy nâng mặt của anh nhìn kỹ, bên má phải gần cằm có vết máu, cau mày nói: “May mà không quá sâu, chắc sẽ không để lại sẹo, bà làm gì cào anh a?”
Trịnh Thu Dương nói: “Bà đánh mẹ anh, anh lúc cản không cẩn thận bị ngộ thương.”
Viên Thụy lại gần hơn, dùng miệng thổi thổi vết thương, nói: “Đánh mẹ anh cũng không đúng, việc này đều tại ba anh, hai dì nên liên thủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vien-tien-sinh-luon-khong-vui/57678/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.