*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Không đủ dung lượng lưu
.
Lúc Trịnh Thu Dương vào, Viên Thụy đang ứng phó với các khách nữ, đến giờ vẫn chưa biết Trịnh Thu Dương đang ở trong góc nhìn chằm chằm theo dõi cậu.
Cậu tìm một vòng, nhưng phòng tiệc cưới này quá lớn, cũng không nhìn thấy Trịnh Thu Dương, cậu có hơi lo lắng, Trịnh Thu Dương vào không? Chẳng lẽ bị phát hiện là cọ cơm nên bị cản ở bên ngoài rồi?
Mạnh Lai bên cạnh đột nhiên hỏi: “Cậu vẫn luôn nhìn tới nhìn lui, đang tìm người sao?”
Viên Thụy sốt sắng nói: “Không có, chỉ tùy tiện nhìn.”
Một bạn học khác ngồi cùng bàn cười nói: “Viên Thụy, mày mấy năm nay sao không liên lạc với mọi người? Mỗi lần cả lớp họp mặt đều nhắc tới mày, nhưng không ai biết cách liên lạc với mày, tụi này nhớ hết sức.”
Viên Thụy nghe hắn nói như vậy cảm thấy rất vui vẻ, nói: “Thật sao? Tao cũng rất nhớ mọi người, sau này họp lớp nhất định tao sẽ đi.”
Bạn học còn nói: “Vậy thì tốt quá. Bạn gái của tao rất thích mày, tao nói mày là bạn tao cô ấy còn không chịu tin.”
Viên Thụy xấu hổ nói: “Nếu tao nói với người khác tao có người bạn là nhà vật lý học, bọn họ cũng sẽ không tin.”
Bạn học này nghiên cứu cơ học lượng tử, mới vừa rồi còn thảo luận kịch liệt với người khác “Dao động lượng tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vien-tien-sinh-luon-khong-vui/1983442/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.