- Không được, chị vẫn chưa giảng cho em về bài học gia đình. Trước tiên, chúng ta phải nói rằng ăn cắp là hành vi không tốt, thế nên em đừng... - Tôi kéo dài giọng, cố gắng truyền đạt hết những kiến thức đạo đức mà tôi học được ở trường cho tiểu quỷ.
...
Nhưng nó không có vẻ gì là cảm kích, ngược lại còn lạnh mặt, xung quanh người nó bốc lên luồng khói đen thù oán, cuối cùng tôi nói đến rát cổ bỏng họng mà không ăn thua gì, đành phải thả nó ra.
-Tuy rằng bây giờ em nghe không vào, nhưng sau này lớn lên thành người, em nhất định sẽ cảm ơn chị. Ha ha, chị thật là có phong thái của một người chị...
Phịch!
Vì tôi quá kích động đứng lên đột ngột nên tiểu quỷ lăn khỏi đùi tôi, ngã phịch xuống đất.
-Ôi ôi, em không sao chứ? Á, đầu sưng lên rồi. Nhìn thế này trông giống quái thú một sừng thật đấy, ha ha ha...
- Bối... Tây... Mễ!
Thằng tiểu quỷ nghiến răng nghiến lợi gọi tên tôi. Ha ha, cuối cùng thì nó cũng không gọi tôi là bà thím nữa rồi, chẳng lẽ nó đã lĩnh ngộ được đạo lý mà tôi giảng rồi sao?
"Gâu gâu!".
Lúc này, Cục Xương oai phong lẫm liệt từ ban công nhảy vào phòng.
- Cục Xương thồi, chẳng phải mày bỏ nhà đi với Giai Giai rồi sao? Sao giờ lại quay về lấy lòng tao, tao không thèm chơi với mày nữa, hừ! - Tôi quay đầu đi giả bộ giận dữ.
"Hu hu!".
Cục Xương phát ra hai tiếng kêu oan ức, sau đó...
Sau đó nó nhào về phía tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vien-thuoc-ma-thuat-cua-tinh-yeu/64772/chuong-1-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.