2. -Hu hu, mình không nói dối mà, vừa nãy rõ ràng trong nhà vệ sinh có một gã biến thái mà! - Tôi "đeo" trên mặt mình hai dòng nước mắt, buồn bã dán người vào cánh cửa kính của đại sảnh sân bay.
-Bà thím ơi?
Một giọng non nớt như búp bê vang lên bên tai tôi.
Bà... thím ơi?
Tai tôi có vấn đề phải không?
Một thiếu nữ xinh đẹp đến mặt trời nhìn cũng phải rơi lệ, mặt trăng ngắm cũng phải thẹn thùng như Bối Tây Mễ tôi mà có người gọi là... bà thím?
-Gã khốn nạn nào gọi tôi là bà thím? - Tôi giơ móng vuốt ra hét lên, đang định dạy dỗ cho cái gã gọi tôi là "bà thím" một trận.
-Người đâu? Sao không thấy ai?
Xem ra vì thấy tôi hùng hổ quá nên sợ chạy mất rồi, đúng là đồ nhát gan!
-Đồ ngốc...
Âm thanh đáng yêu đó lại vang lên.
Tôi cảnh giác liếc mắt ra xung quanh, cuối cùng cũng nhìn thấy một thằng bé có mái tóc vàng óng, gương mặt đáng yêu nhưng chỉ cao 1,1m, trên người là chiếc áo sơ mi với cái quần có đai!
A, a, nó đáng yêu quá, giống y như cậu bé trong truyện tranh Nhật Bản, muốn véo má nó một cái quá đi...
-Bà thím ơi, nước dãi của bà chảy ra rồi kìa.
Thằng bé lạnh lùng nói.
Hả? Là nó?
Cái giọng điệu cứng nhắc, lạnh lẽo vừa gọi tôi là bà thím ấy phát ra từ miệng của thằng ranh này?
-Ranh con đáng ghét, chị giống bà thím ở chỗ nào? Em nhìn cho kĩ đi, chị là một cô gái mới 16 tuổi, đang ở vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vien-thuoc-ma-thuat-cua-tinh-yeu/64770/chuong-1-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.