3. Thế là chúng tôi tới khu ẩm thực của công viên nước. Nhưng giọt nước còn đọng trên tóc Mông Thái Tử nhỏ tong tỏng xuống chiếc áo phông mà hắn mặc bừa lên người, hắn uể oải ngồi xuống cái ghế ở sát cửa sổ, đưa cho tôi một chai nước cam.
Tôi nhấp một ngụm nước.
Khụ khụ, chắc chắn là hắn đang định quyến rũ tôi, Bối Tây Mễ, mày phải bình tĩnh, phải bình tĩnh!
-Thú cưng, đây là lần chơi vui nhất trong cuộc đời tôi đấy, xem ra cô làm thú cưng cũng được ra phết, có giá trị lắm.
Bốc khói...
Chỉ nghe câu trước còn thấy được, sao cái câu sau... thế nào là "có giá trị"? Nghe cứ như là sản phẩm giảm giá ở siêu thị ấy! Phát điên lên được...
-Ấy? Thánh Y Đằng đâu không thấy nhỉ?
Tôi nghĩ chuyển chủ đề thì tốt hơn, để đỡ tức điên lên vì hắn.
Cái...
Gọi cái tên này cứ thấy quái quái làm sao!
Nhưng giờ tôi chỉ biết hắn không phải là tiểu quỷ, ngoại hình thực sự của hắn cũng được coi là đẹp trai, trôi không thể cứ gọi hắn là tiểu quỷ này, cậu bé kia được...
Ôi, mệt thật!
-Anh Y Đằng, anh chờ em với...
Không lâu sau, Điềm Tâm theo sau Thánh Y Đằng từ phòng thay đồ của nam chạy ra.
Làm ơn đi! Chẳng nhẽ con bé theo vào tới tận phòng thay đồ nam? Chết mất... trẻ con bây giờ bạo thế!
-Điềm Tâm, cẩn thận chứ!
Điềm Tâm hấp tấp quá nên thân hình nhỏ bé giẫm phải chiếc váy công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vien-thuoc-ma-thuat-cua-tinh-yeu/3087160/chuong-3-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.