Nhắc đến ông nội, hai mắt cậu sáng bừng. Nhắc mới nhớ, một tháng rồi cậu chưa gặp ông, liền vui vẻ nhanh chóng đi xuống phòng ăn, ăn thức ăn đã được chuẩn bị, sau đó liền cùng Viễn Tước ra ngoài.
Hôm nay, Viễn Tước lái xe chở cậu đi, cậu dựa vào ghế, còn đang suy nghĩ không biết nên mua gì tặng cho ông nội.
Suy nghĩ được thứ gì đó, hai mắt của cậu phát sáng liền nhìn sang Viễn Tước.
'' Chúng ta đến trung tâm thương mại trước được không? ''
Viễn Tước đang lái xe liền nhíu mày, quay sang nhìn Vân Hạ hỏi.
'' Để làm gì? ''
'' Em muốn mua quà cho ông nội ''
'' Được ''
Viễn Tước gật đầu, lái xe thay đổi tuyến đường vì đường đi đến trung tâm thương mại ngược chiều với đường đến Viễn gia. Cả hai đi vào trong, Vân Hạ đi đến cửa hàng bán khăn choàng cổ thấy vậy Viễn Tước hiếu kỳ hỏi.
'' Em muốn mua khăn choàng cổ tặng ông? ''
Vân Hạ đi hết gian hàng này đến gian hàng khác, đôi mắt không ngừng tìm kiếm chiếc khăn..
'' Đúng vậy. Trời cũng sắp chuyển lạnh nên em muốn mua khăn choàng cổ tặng ông ''
Cậu lựa được một chút liền tìm được cái ưng ý nhất đưa lên phía trước mặt Viễn Tước.
'' Thấy cái này thế nào , có được không? ''
Không phải nói, Vân Hạ thật sự có gu thẩm mỹ rất tốt. Cậu lựa ra được một chiếc khăn đơn giản không quá cầu kỳ, đường may sắc sảo, màu sắc hài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vien-thieu-moi-anh-tranh-ra/2980378/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.