Ở Viễn Khê
Vân Hạ nằm trên giường trằn trọc không ngủ được, trong đầu không ngừng suy nghĩ về mối quan hệ của cả ba người. Cậu nên làm cái gì đây, nếu lúc chiều người gọi cho Viễn Tước là Cố Cầm thì có lẽ cậu ta đã trở về. Cậu có nên lùi bước đem Viễn Tước trả lại cho cậu ta hay không. Tại sao mọi chuyện lại rối rắm như vậy. Nhưng nếu thực sự Viễn Tước muốn quay lại cùng Cố Cẩm có lẽ cậu nên buông tay, đến lúc đó cậu sẽ không phải đau khổ quá nhiều.
Mãi suy nghĩ mà cả đêm cậu chẳng ngủ được. Sáng dậy hai mắt cậu thầm quầng, nhưng hôm nay cậu phải đi làm, cậu lếch tấm thân dậy làm vệ sinh cá nhân, sau đó đi xuống dưới phòng khách nhìn thấy lão Lý đang đứng chờ sẵn.
'' Cậu Vân... bữa sáng đã được chuẩn bị xong ''
Vân Hạ nhìn đến bàn ăn trong phòng bếp liền không khỏi thở dài cậu làm gì còn có tâm trạng ăn nữa chứ. Cậu liền lắc đầu.
'' Tôi không ăn đâu. Hôm nay tôi có việc nên phải đi sớm ''
Chưa đợi lão Lý nói thì cậu đã đi mất, lão cũng chỉ lắc đầu thở dài liền đi tới điện thoại bàn bấm một dãy số, đầu dây bên kia bắt máy.
'' Lão gia... ''
Vân Hạ ngồi trên xe, im lặng đôi mắt nhìn ra bên ngoài nhìn cảnh vật xung quanh thở dài, cậu đáng ra không nên cùng Viễn Tước kết hôn sớm như vậy. Xe dừng trước cửa Tần thị, cậu bước xuống đi vào trong liền đụng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vien-thieu-moi-anh-tranh-ra/2980374/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.