" Chỉ cần cậu bảo đảm mạng của tôi là được "
Lão Cao thấy vậy cũng không cần lo lắng theo như ông ta thấy thì Cố Cẩm không phải là một người đơn giản cậu ta rất thủ đoạn, vậy cứ để mọi chuyện cậu ta tự giải quyết. Lão Cao đến ngồi được một chút nói có việc bận liền rời đi. Cố Cẩm cũng không giữ ông ta lại, nhìn đến điện thoại đang đặt bên cạnh, cậu suy nghĩ gì đó liền cầm lên bấm một dãy số, đợi một hồi lâu cũng vang lên giọng nói quen thuộc.
'' Alo ''
Cố Cẩm nghe được giọng nói bên kia trong lòng tốt hơn nhiều liền bình tĩnh nói.
'' Tước, anh đi sao lại không nói em. Em cảm thấy có lỗi vì để anh chăm sóc em cả một đêm ''
Nghe được giọng nói ngọt ngào đó của Cố Cẩm, cả người Viễn Tước mềm nhũn ra. Anh ho vài tiếng liền nói.
'' Sáng nay có cuộc họp quan trọng nên phải rời đi sớm... Nhìn thấy em đang ngủ, anh không muốn phiền đến vậy ''
Lời nói khiến Cố Cẩm trấn an trong lòng, thì ra là vì công việc nên mới rời đi, khiến cậu nghĩ Viễn Tước vẫn còn lo cho cậu. Liền cười rồi nói.
'' Không sao ''
Thấy có người gõ cửa, Viễn Tước không thể nói chuyện lâu cùng Cố Cẩm.
'' Anh còn có việc. Em nghĩ ngơi cho tốt... chiều anh sẽ đến viện thăm em ''
'' Được ''
Cố Cẩm đặt điện thoại xuống bàn, tâm trạng tốt nên cậu muốn ăn cái gì đó, liền gọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vien-thieu-moi-anh-tranh-ra/2980370/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.