Cố Cẩm sau khi thấy Viễn Tước đi tâm trạng đã tốt hơn nhiều lại nghĩ đến hòn đá cản đường mang tên Vân Hạ liền không còn được vui nữa lập tức lấy được bấm dãy số lạ gọi, đợi đối phương bắt máy liền nói.
'' Làm giúp tôi một việc ''
'' Được ''
Sau khi tắt máy, Cố Cẩm cười thầm trong lòng không khỏi mong chờ nghĩ đến thôi đã cảm thấy vui.
-Vân Hạ ơi là Vân Hạ lần này tao xem mày còn ở bên Tước của tao được nữa không?
Vân Hạ bên này vẫn không biết mình sắp gặp nguy hiểm.
...
'' Bạch Tổng, người ký hợp đồng bên Tinh Văn đã đến ''
Bạch Chính Đình đang xem tài liệu thì thư ký từ bên ngoài đi vào báo cáo, anh không ngẩng mặt lên mà chỉ nói.
'' Mời vào ''
'' Vâng ''
Đợi đến khi thư ký đi ra ngoài Bạch Chính Đình mới gấp tài liệu lại, đứng lên chỉn chu lại áo vest rồi đi đến sofa ngồi xuống.
Cửa phòng mở ra nghe tiếng chân bước vào, Bạch Chính Đình ngước lên nhìn bắt gặp khuôn mặt quen thuộc. Anh hơi ngẩn người sau đó liền khôi phục lại, đôi mắt đánh giá người đứng trước mặt nhưng hình như người đó không nhận ra anh.
Người đứng trước mặt nhìn thấy Bạch Chính Đình cứ nhìn chầm chầm cậu liền ngại ngùng, liền dành nói trước.
'' Xin chào, tôi tự giới thiệu tôi là giám đốc của Tinh Văn, Tinh Niệm ''
Tinh Niệm đưa tay ra phía trước tỏ ý muốn bắt tay làm quen,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vien-thieu-moi-anh-tranh-ra/2980358/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.