Đến bữa trưa, Vân Hạ vừa ngồi vào bàn nhìn hai người trước mặt lại nhìn đến bàn thức ăn thịnh soạn đã được chuẩn bị để tiếp đãi Cố Cẩm mà cậu chẳng buồn muốn ăn. Cậu thật sự nuốt không trôi bữa cơm này, cậu muốn đứng dậy rời đi nhưng nghĩ đến cái bụng đang kêu đói cồn cào chỉ có thể cắn răng tiếp tục ngồi lại, ăn xong cậu sẽ tự khắc rời đi.
Viễn Tước thấy sắc mặt Vân Hạ không được tốt nên lấy đũa gấp thức ăn để vào trong chén của cậu. Vân Hạ nhìn đồ ăn trong chén lại nhìn lên bắt gặp ánh mắt của anh cũng đang nhìn cậu ý bảo cậu hãy ăn mà hành động này lại vô tình khiến cho Cố Cẩm cảm thấy chướng mắt vô cùng, bàn tay nắm chặt lấy khăn trải bàn, đây là muốn thể hiện tình cảm trước mặt cậu ta sao? Cố Cẩm lúc này mới cất tiếng nói, cả Viễn Tước lẫn Vân Hạ đều quay lại nhìn cậu ta.
'' Tước, anh có thể gấp món kia giúp em được không? Em với tay không tới ''
'' Được ''
Viễn Tước gấp lại thức ăn mà Cố Cẩm yêu cầu bỏ vào chén cậu ta. Cố Cẩm cười vui vẻ
'' Cảm ơn ''
Vân Hạ bĩu môi lòng thầm nghĩ vốn đồ ăn không để xa cậu ta nhưng lại kêu không với tới, thật lắm trò vặt. Vân Hạ không thèm ăn thức ăn mà Viễn Tước gấp cho mình liền để nó sang một bên rồi gấp món khác bỏ vào chén ăn ngon lành. Viễn Tước thấy hành động này của Vân Hạ sắc mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vien-thieu-moi-anh-tranh-ra/2980345/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.