“Sớm vậy? Em đến đảo Pha Lê à?”
Giọng nói của người phía sau rõ ràng còn ngái ngủ.
Đảo Pha Lê chính là nơi hôm nay phải đến, lái xe từ Nam Thành ra mất nửa tiếng là tới.
“Tôi đi tìm Peter Pan trước.” Lộc Lộ khẽ giằng ra, đây đúng là lần đầu tiên trong những ngày gần đây, cô tỉnh dậy trước Trần Nhiệm Viễn.
Trần Nhiệm Viễn bận rộn hơn cô tưởng.
“Tôi đưa em đi nhé?” Anh hỏi.
“Không cần đâu, tôiđi cùng Tạ Mộc Xuyên.” Lộc Lộ đứng dậy.
Xung quanh tối om, Lộc Lộ nghe thấy anh nói “Được, tối gặp.”
Sau khi Lộc Lộ vệ sinh cá nhân đơn giản xong, vừa xuống lầu đã thấy Quách Hạo lái chiếc Alphard vừa dừng ở cửa, xem ra là đến đón Trần Nhiệm Viễn.
Quách Hạo vừa ngáp vừa xuống xe, thấy Lộc Lộ cũng không hề ngạc nhiên, còn cười chào cô.
Anh ta hỏi cô đi đâu, có cần đưa đi không. Nói xong, còn đặc biệt thêm một câu “Nếu đưa cô đi, Trần tổng chắc chắn sẽ không trách tôi đến muộn đâu.”
Lộc Lộ cất điện thoại, khoảng cách quá gần, quả thực không dễ bắt xe.
Thế là cô cũng thuận theo ý tốt này của Quách Hạo.
Trong buổi sáng se lạnh, Lộc Lộ ngồi ở ghế phụ, ghế sau để chiếc túi xách nhỏ mà cô đã thu dọn.
Cô hạ nửa cửa sổ xuống, cơn gió ẩm ướt lùa vào.
Trên đường ít xe, hai người cũng nói chuyện câu được câu không.
Quách Hạo miệng vẫn một câu ” Lộc tổng giám”.
Lại nói đến một vài chuyện ngày xưa, anh ta còn nói đùa thăm dò “Lộc tổng giám, trước đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vien-son-me-loc-nhan-gian-phu-ba/5197041/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.