Ôm tiểu hồ ly trở lại Tây đảo đã bắt gặp bộ dáng sốt ruột di chuyển tới lui trên giường của Ngân Tu, Sở Tử Ngôn cười cười thong thả bước vào đặt tiểu hồ ly đến trên bàn tiện tay rót cho mình cùng nó một chung trà hoàn toàn không để tâm đến ánh mắt oán khí bắn thẳng tới phía mình.
-“Nơi đây chưa quen thuộc ngỡ như gặp nguy hiểm thì sao?”. Ngân Tu thật lo lắng cho Sở Tử Ngôn, lúc đến không tìm thấy nàng tim nó hoảng hốt đến muốn rơi mất, vậy mà tiểu nha đầu này lại không nhận thức được chạy lung tung.
-“Nàng ấy là lão đại nơi đây, ai dám”. Tiểu hồ ly khịt mũi, giọng nói tràn ngập khinh bỉ đối Ngân Tu, phi, nếu nơi đây còn nguy hiểm thì cả thiên này đều không nơi nào an toàn.
-“Lão đại?”. Ngân Tu hoài nghi, rồi trừng trừng tiểu hồ ly, bộ dáng thật khó xem toàn bộ đều là lông, từ đầu đến chân không có chỗ đẹp đẽ. Tiểu hồ ly híp mắt nhỏ không cam chịu yếu thế trừng Ngân Tu. Hai bên đôi co, ta trừng ngươi ngươi trừng ta, Sở Tử Ngôn chớp chớp mắt rùng mình, hình như nàng có thể thấy tia lửa lóe ra từ cả hai, thật đáng sợ.
-“Được rồi, không cần cãi nhau”. Sở Tử Ngôn quyết định đứng ra làm người hòa giải chấm dứt cuộc chiến không hồi kết của một hồ một xà. Lời nói của Sở Tử Ngôn quả nhiên khiến hai bên dừng chiến tranh, lúc này nàng âm thầm thở phào, nếu còn tiếp tục thật phiền chết nàng rồi.
-“Từ nay, tiểu hồ ly sẽ cùng chúng ta”.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vien-sinh-truyen-ky/97543/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.