Một lúc sau, nhìn ôn tuyền ngay phía trước Sở Tử Ngôn mặt nóng lên lấy tay vỗ vỗ trán, nàng cảm ứng kiểm tra động tĩnh xung quanh, lúc này mới bắt đầu thực hiện công việc nữ hầu của mình. Bàn tay đặt trên y phục Ngân Phách run run, khuôn mặt non nớt nhiễm đỏ một tầng, đầu tiên là lớp áo bào đen viền bạc tiếp theo là lớp áo ngoài cuối cùng là lớp áo lót trắng tinh, lúc này Sở Tử Ngôn chần chừ mãi không dám xuống tay lại không biết làm thế nào cho phải nên trực tiếp xé rách vạt áo trước người mình quấn quanh mắt xem như không thấy gì mới tiếp tục cởi bỏ lớp y phục cuối cùng của Ngân Phách. Sở Tử Ngôn ngồi bệch xuống đất thở thật sâu một hơi điều chỉnh nhịp tim đập liên hồi, chuyện này thật sự cần biết bao dũng khí aaa, nàng dìu Ngân Phách đến một nơi cạn nước lưng tựa vào bờ, sau đó chính mình núp sau tảng đá lớn gần đó bắt đầu tắm rửa. Lúc này, Sở Tử Ngôn thong thả cởi y phục trên người híp mắt thích thú nghịch nước, nàng thoải mái bật ra tiếng ngâm yêu kiều vóc nước xối lên vai và mặt. Làn da trắng nõn không tỳ vết được ánh trăng soi rọi ánh lên bóng hình kiều mỵ in trên mặt nước, mái tóc đen mượt trải dài theo dòng nước hòa vào làn gió bay nhè nhẹ thật câu hồn đoạt phách.
-“Để cho bản cô nương hầu hạ ngươi, đợi ngươi tỉnh lại sẽ rất khó coi”. Sau khi tắm cho mình thật sạch sẽ, Sở Tử Ngôn liếc nhìn bức tượng hoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vien-sinh-truyen-ky/97532/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.