Sở Tử Ngôn mơ màng từ trong hôn mê tỉnh dậy, nàng cảm thấy toàn thân đau nhức, ê ẩm không chịu nổi, định nhúc nhích đứng dậy lại không thể động lại phát hiện trên eo có thêm một bàn tay to lớn hữu lực, nàng trố mắt nhìn mình đang nằm trong vòng tay Ngân Phách, xúc động muốn đánh người chớp nhoáng xuất hiện trong tư tưởng của nàng, dám thừa lúc nàng hôn mê ăn đậu hũ, A Ngân ngươi chính là một đại sắc lang. Cả người Sở Tử Ngôn căng cứng mất tự nhiên, suốt đêm qua hắn, A Ngân hắn ôm nàng ngủ sao? Bảo sao cả đêm qua ngủ rất ngon, không hề nằm mộng chính là nhờ vị đại nhân này làm đệm gối đây.
Sở Tử Ngôn luống cuống tay chân không biết như thế nào cho phải, trốn không được ở không xong khẽ động thân thể thì sợ Ngân Phách tỉnh giấc, nàng biết hôm qua chịu khổ không chỉ mình nàng, làm người thật khổ ah, lúc này một hơi thở nam tính ấm nóng phả vào tai nàng, giọng hắn khàn khàn:
-“Ngủ nhiều một chút”. Sở Tử Ngôn liếc mắt từ chối cho ý kiến hạ quyết định nên trốn thoát khỏi ma trảo của Ngân Phách mới là cách tốt nhất. Ngân Phách nhướng mày, tăng lực đạo trong tay ôm chặt lấy nàng, bất chấp mọi phản kháng từ người nào đó. -“A Ngân, ngươi phi lễ”. Sở Tử Ngôn tức giận, trừng Ngân Phách.
-“Cũng không phải lần đầu”. Ngân Phách nhún vai cười cực kỳ tà mị, câu nói này khiến Sở Tử Ngôn hồi tưởng lại nụ hôn bất ngờ giữa hai người sau đó nàng vội lắc đầu, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vien-sinh-truyen-ky/97522/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.