Một thành phố vừa mỹ lệ, vừa yên lặng lại thanh bình như nơi này thì nhất định sẽ có tình hình trị an rất tốt có đúng không? Đáp án là không chắc chắn.
Sống trong thế giới này, đối với rất nhiều chuyện, Triển Chiêu đều không có tự tin có thể bảo trì khả năng quan sát và sức phán đoán nhạy bén của mình, chỉ ngoại trừ một việc, đó chính là việc phạm tội.
—
Nhờ sự kiên trì của vị thầy giáo Bạch Ngọc Đường này, buổi chiều ngày hôm đó hai người không trở về công ty mà lang thang bên ngoài tiếp tục chương trình học của họ. Một lớp học rất đặc biệt — đi xe bus. Trước đó, bởi vì Triển Chiêu không có thói quen đến những nơi đông người, hơn nữa số lần ra khỏi nhà chỉ đếm trên đầu ngón tay, nên tất cả mọi người không hẹn mà cùng lựa chọn gọi xe taxi hoặc đi bộ. Nhưng vì Bạch Ngọc Đường mong muốn Triển Chiêu có thể dần dần thích ứng với những hoàn cảnh có đông người, nhất định phải qua được cái ải phương tiện công cộng.
Đời sống ở thành phố D này, đối với người dân bình thường mà nói là một chuyện rất thoải mái, hệ thống giao thông công cộng thân thiện được phát triển vô cùng mạnh mẽ. Không giống như những thành phố lớn khác, giao thông trong D thị phi thường tiện vợi, cơ bản không hề xuất hiện tình trạng kẹt xe, mà thời điểm hai người ra ngoài lại không phải lúc cao điểm, cho nên trên xe bus không hề chen chúc. Triển Chiêu ngồi ở bên cạnh Bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vien-phuong/2152183/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.