"Anh có chắc không thế, tôi cảm thấy lo lắng quá." - Thôi Tĩnh nói.
Lôi Vũ đã bảo Thôi Tĩnh hẹn Long Tiêu ra một quán cà phê để nói chuyện và đảm bảo sẽ xử lý mọi chuyện.
Trong lúc chờ đợi, Lôi Vũ phàn nàn rằng tỉ lệ đường và cà phê ở tiệm luôn khác nhau mỗi lần anh ta tới. Thôi Tĩnh thì không thấy được sự khác biệt gì cả, cô tự nhủ với cái vị giác đó, nếu không làm ở viện nghiên cứu thì chắc anh ta sẽ trở thành một nhà phê bình ẩm thực đầy khó tính.
Long Tiêu bước vào, ngạc nhiên khi thấy có cả Lôi Vũ ngồi cạnh Thôi Tĩnh. Ông ta tiến tới ngồi đối diện họ, gọi món rồi nói: "Có việc gì thế, Thôi Tĩnh. Cháu đòi gặp mặt chú có việc gì? Và tiến sĩ Lôi sao lại có mặt ở đây?"
Thôi Tĩnh đang tìm cách giải thích thì Lôi Vũ đã đẩy một tấm séc tới trước mặt Long Tiêu, bảo: "Cầm lấy số tiền này rồi rời khỏi trợ lý của tôi."
Long Tiêu ngớ người ra rồi bảo: "Này, đừng nói kiểu đó chứ, ý cậu là sao đây."
"Đó là lời của mấy bà mẹ hay nói với bạn gái của con trai mà." - Thôi Tĩnh nói nhỏ.
"Tính chất cũng như nhau thôi." - Lôi Vũ đáp khẽ rồi lại tiếp tục câu chuyện với Long Tiêu - "Ông nghĩ rằng với số tiền ông giúp đỡ gia đình cô ấy thì có quyền ép người khác làm việc phạm pháp à? Tôi đã thay mặt cô ấy trả gấp đôi cho ông rồi đấy. Vậy nên Thôi Tĩnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vien-nghien-cuu-cosmos/2747664/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.