Long Tiêu đang ngồi trong phòng làm việc, đưa mắt lên trần nhà trầm ngâm suy nghĩ.
Tôn Lập thấy ông đang tập trung nhưng do có việc gấp nên đành phải gọi: "Chủ tịch, vấn đề của phòng chế tạo thế nào rồi ạ? Công việc đang bị đình trệ nghiêm trọng rồi."
"Vấn đề gì? Sao cậu không nói sớm là nó gấp.", Long Tiêu mở tập báo cáo Tôn Lập đưa tới lúc sáng ra.
"Thế nãy giờ không phải chủ tịch đang suy nghĩ chuyện đó à?" - Tôn Lập ngạc nhiên hỏi.
"Không, ta vẫn còn cay cú vụ con nhóc Thôi Tĩnh, nãy giờ ta đang nghĩ cách trả đũa nó.", Long Tiêu nói trong lúc đọc vội các báo cáo.
"Thế sếp định làm gì ạ?" - Tôn Lập hỏi.
"Chưa nghĩ ra được, nếu có kế hoạch rồi thì cậu nghĩ tôi suy nghĩ để làm gì?" - Long Tiêu tỏ ra khó chịu.
"Vâng, tôi xin lỗi." - Tôn Lập nói, không muốn làm mất lòng chủ tịch.
Tôn Lập nhớ lại thời sinh viên của mình, lúc đó trong mắt anh thì Tập đoàn Phi Long là một môi trường làm việc đầy hứa hẹn. Và lúc anh được nhận vào làm là một trong những khoảnh khắc đầy sung sướng của cuộc đời. Nhưng sau nhiều năm làm việc, quan điểm của Tôn Lập dần thay đổi. Hiện tại anh đang tự hỏi sao tập đoàn vẫn còn lớn mạnh được với vị chủ tịch kiểu này.
Tất nhiên, những điều đó Tôn Lập chỉ dám nghĩ trong đầu.
"Thôi được rồi, họ cần cái gì cứ thông qua hết đi.", Long Tiêu đặt mạnh tập báo cáo xuống,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vien-nghien-cuu-cosmos/2747660/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.