- Con thấy sao?
Vãn Thiệu hỏi.
- Daddy là nhất!
- Haha.
Duệ Kha ngoan ngoãn ngồi bên cạnh Vãn Thiệu đang làm việc, ngẩn ngơ nghĩ đến về lần đầu với Từ Dịch Phong.
Trong đầu em vạch ra một bảng so sánh:
Về cơ thể, daddy với cha vạm vỡ như nhau.
Về giọng nói, đều trầm ấm....
Gần như đều bằng nhau, có mỗi cảm tình Tiểu Kha đều dành cho Vãn Thiệu, công sinh không bằng công dưỡng, em chưa chấp nhận hoàn toàn Từ Dịch Phong. Chưa kể cách cha từng đối xử với mommy vĩ đại trong lòng Duệ Kha.
- Để cha con tự tìm đến, con mới ở thêm với người.
Cuộc sống của nó cứ vậy tiếp tục, cho đến một ngày Ứng Thiên tìm đến.
- Anh tìm tôi có việc gì sao?
Vãn Thiệu bình thản mời người đàn ông hùng hổ tiến vào phòng mình.
- Vãn tổng! Xin cho tôi gặp Thư Viễn!
- Anh nói gì chứ?
Vãn Thiệu vờ tỏ vẻ ngạc nhiên, bản thân cũng một phần hứng thú sao Ứng Thiên biết.
- Tôi chắc chắn em ấy đang làm việc cho Tư Vãn!
Ứng Thiên lấy lên bàn hai tờ giấy, một là bản thiết kế quản lý anh gửi, còn lại là mẩu giấy Thư Viễn gửi anh ngày sinh nhật Tâm Khắc, mấu chốt chính là hai chữ ký giống hệt nhau.
- Nhân viên của tôi tên Nelly, không phải Thư Viễn.
- Vãn tổng, tôi không thể nhầm được!
- Nếu anh còn làm phiền, tôi sẽ gọi bảo vệ tiễn khách.
- Anh...!
Ứng Thiên sôi máu, hậm hực quay về, những ngày sau đó không ngừng tìm đến.
- Cô bé!
Ứng Thiên rình rập,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vien-kim-cuong-cua-tu-tong/994865/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.