- Cơm hôm nay không ngon sao?
- A, không phải, cơm rất ngon ạ.
Từ Dịch Phong nhìn sắc mặt của Thư Viễn không được tốt lắm liền hỏi. Đúng là cơm hôm nay rất ngon, không biết vì sao cô lại trông không hoạt bát như thường ngày.
- Nếu thấy không khoẻ hãy nói với tôi.
- Dạ.
Thư Viễn khó khăn ăn hết phần mình, gắng sức làm việc đến tối.
- Hôm nay mọi người ăn trước đi ạ, con muốn nghỉ ngơi một chút.
- Con có thấy ổn không đó?
Quản gia Uân cũng lo lắng hỏi cô.
- Con rất khoẻ, chỉ là đêm qua ngủ hơi muộn nên con mệt thôi ạ.
Cô đi vào phòng của mình, mọi người dùng bữa xong vẫn chưa thấy bóng dáng của cô.
Cốc cốc cốc!
- Mời vào ạ.
Từ Dịch Phong mở cửa phòng cô, không khí lạnh ngay tức khắc toả ra vì căn phòng này không có máy sưởi. Thời tiết về đông rất lạnh, như vậy dễ mắc bệnh cảm.
Anh đi tới nơi Thư Viễn ngồi, đưa tay lên chạm vào trán cô, không nóng, nhưng cô lại vô cùng thiếu sức sống, gương mặt nhợt nhạt.
- Em không thể ở trong này nữa đâu, nếu cứ như vậy sẽ bị cảm cúm mất.
Cô đờ đẫn gật đầu, tay đưa lên xua xua như muốn anh ra ngoài.
- Khó chịu ở đâu sao? Có cần tôi gọi Ôn cho em không?
- Không, em chẳng sao cả, mai nó sẽ trở lại bình thường.
Từ Dịch Phong càng ở trong đây càng thấy lạnh, có mặc ấm cũng không ổn. Phốc một cái anh đã bế Thư Viễn trên tay.
- Thả em xuống....
Thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vien-kim-cuong-cua-tu-tong/994832/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.