Từ Dịch Phong sau đó đã làm chuyện không ai ngờ đến, anh đã đi gặp ông Thư.
- Dịch Phong? Ta không ngờ con sẽ đến đây!
Cha Thư Viễn ngồi trên giường bệnh đang cắt dán thứ gì đó vào một quyển sổ, thấy anh đến ông liền cất đi.
- Con đến đây để thăm cha, sức khỏe của người thế nào rồi ạ?
- Đương nhiên là vẫn tốt! Ta khoẻ như vâm đây này!
Ông Thư gồng cánh tay gầy gò của mình lên, đập đập vào bắp tay ý muốn nói mình đang cực kỳ khoẻ mạnh.
- Con thì sao rồi? Cơ thể đã tốt hơn chưa?
- Con có thể cử động được phần trên rồi.
Từ Dịch Phong cũng chứng minh cho lời nói của mình, anh xoay nửa thân trên và vẫy vẫy cánh tay.
- Thật tốt quá!
- Con có chút bận rộn vì công việc nên không đến thăm cha được, thật sự xin lỗi cha.
- Ồ không, đó là việc bình thường, con cứ tập trung vào công việc của mình.
Từ trong gối của ông Thư bỗng rơi ra một thứ gì đó, Từ Dịch Phong cúi xuống nhặt lên, đập vào mắt anh là một gia đình gồm ba người đang cười rất hạnh phúc, không khó để anh nhận ra bé gái ở giữa chính là Thư Viễn.
- Đây là mẹ sao ạ?
Anh chỉ vào người phụ nữ trong ảnh rồi hỏi.
- Phải, đó chính là vợ của ta.
Nghe câu hỏi của Từ Dịch Phong ông Thư liền hiểu ra anh không biết một chút gì về chuyện năm xưa, ánh mắt ông nhìn vào tấm ảnh có chút đượm buồn.
- Bà ấy mất vì sao vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vien-kim-cuong-cua-tu-tong/994815/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.