- Hè..hè..hhh
- Thôi nào Ruth!
Ruth lao từ ngoài vào trong phòng rồi bật mình một cái lên giường Thư Viễn đang nằm. Nó lấn tới chỗ cô và thè cái lưỡi hồng hào đó ra, cái đuôi đằng sau quẫy một cách nhiệt tình.
- Chúng ta xuống nhà thôi.
Ruth nghe thấy thế thì nhảy xuống giường, ngồi chờ Thư Viễn bước xuống.
- Có cần ông Uân đỡ xuống không?
Từ Dịch Phong điều khiển chiếc xe đi vào. Anh tiến tới phía giường rồi dừng lại.
- Em không cần đâu, anh có muốn lên giường không? Em giúp anh!
- Cô còn chả lo nổi thân mình.
Thư Viễn ngại ngùng chào Từ Dịch Phong xuống lầu. Nhìn cách hành xử của cô, Dịch Phong vẫn chưa hiểu thái độ của mình có gì sai vì cách nói chuyện trước nay của anh với cô là thế.
Thư Viễn được nghỉ ở nhà một ngày cũng muốn tận hưởng trọn vẹn nó. Cô đi đến mảnh đất phía sau Hồng Thao, trước đây nó là một mảnh đất trống đầy rêu cỏ vì không ai đi tới đây nhưng từ lúc cô về thì đã nhắm ngay đến nó. Thư Viễn trồng nào ớt, nào khoai tây rồi có cả hoa cúc. Hồng Thao thỉnh thoảng hết những cây gia vị đều đến đây lấy. Cô coi mảnh vườn này là nơi thư giãn tâm hồn, Thư Viễn rất yêu cây và cô cực mát tay trong việc trồng trọt, từ một nơi chỉ toàn màu nâu nay như một bức tranh vẽ đầy màu sắc.
- Cô vừa rồi đi đâu vậy?
Trong bữa ăn, Từ Dịch Phong hỏi Thư Viễn, sức khỏe của cô chưa hồi phục mà lại không chịu ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vien-kim-cuong-cua-tu-tong/994807/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.