Hôm sau Thư Viễn đi làm thật sớm, khi mọi người tỉnh dậy đã thấy đồ ăn được sáng chuẩn bị sẵn mà không thấy bóng dáng của cô đâu
Tại công ty
- A, chào quản lý ạ!
Thư Viễn cúi chào Cảnh Nghi đang ngồi trong góc phòng làm việc.
- Sao hôm nay cô đi sớm thế?
- Tại tôi chưa hoàn thành công việc thưa ngài.
Thư Viễn cũng chẳng giấu gì anh, bàn tay đã nhanh chóng lấy tập giấy ra làm việc tiếp. Do quá mệt nên hôm qua cô vẫn chỉ vẽ được gần hết số bản cần thiết kế, vẫn còn năm bản nữa chưa được hoàn thiện.
- Tôi xem với được không?
Cảnh Nghi tò mò lại gần cô. Thư Viễn ngay lập tức hỏi lại:
- Sao ngài lại muốn xem vậy?
- Để đánh giá năng lực chứ sao!
Thư Viễn vẽ rất nhanh nhưng lại không hề gây nhàm chán. Cảnh Nghi đứng bên cạnh cũng gật gù.
- Xong rồi đúng không?
- Dạ tôi xong rồi thưa ngài.
- Mang lên cho tổng giám đốc đi.
- Dạ?
Khi thấy Thư Viễn như con nai vàng ngơ ngác, anh chỉ đành thở dài giải thích:
- Cái này phải đích thân cô lên nộp cho giám đốc chứ tôi không phụ trách việc này đâu.
Cô cũng mau chóng cầm bản thảo lên phòng của Vãn Thiệu nhưng trong lòng vẫn còn một chút sợ hãi ( Ai biểu mặt anh ác quá chi?)
Cốc cốc.
- Vào đi.
Thư Viễn mở cửa ra thì thấy Tiếu phu nhân đã ngồi ở đó, cô cung kính cúi người:
- Kính chào Tiếu phu nhân, kính chào tổng giám đốc ạ! Tôi lên đây xin được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vien-kim-cuong-cua-tu-tong/994780/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.