Han như chết đứng tại chỗ nhìn về phía thức ăn mà Vũ Ôn đang ăn dở, tuy cũng sắp hết nhưng vẫn khá bề bộn, phía bàn ăn thì đã được Thư Viễn dọn sẵn phân nửa, phần còn lại thì mọi người đã xử lí nốt rồi nhưng Vũ Ôn vẫn còn ngồi một đống ở đây.
Quản gia Uân thì đã đi đón Từ Dịch Phong như mọi lần và ông cố gắng làm mọi động tác chậm hơn so với mọi lần để mọi người có thời gian dọn bớt đống bát đĩa của Vũ Ôn.
- Dọn!
Chỉ một từ phát ra từ Kia nhưng tốc độ như nhân hai của nhiều người gộp lại cũng khiến đồ gọn đi trông thấy.
- Tên chết tiệt nhà anh tìm cách trốn đi!
Han thúc dục Vũ Ôn và kéo anh đi ra cửa chính trước khi Từ Dịch Phong đi vào.
- Để đấy anh xử lí, cây ngay không sợ chết đứng!
Tâm Khắc quàng tay Từ Dịch Phong ưỡn ẹo đi vào trong biệt thự, do Vũ Ôn ngồi trong phòng ăn nên hai người mới về vẫn chưa ai biết.
- Anh đã về!
Thư Viễn vội vàng chỉnh lại quần áo đi ra cúi người chào Từ Dịch Phong như một người vợ chờ chồng, nhưng đối với Thư Viễn, đây là một việc cần làm cho người chồng của mình.
- Câu này không đến lượt cô nói, cút cho khuất mắt tôi, vì cô mà chân tôi bị vấy bẩn, hạ đẳng!
Giọng nói của Tâm Khắc cất lên sau khi thấy Thư Viễn.
Cô vẫn chỉ cúi người, không có phản ứng gì trước câu nói của Tâm Khắc.
- Sau này, không cần người như cô chào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vien-kim-cuong-cua-tu-tong/234519/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.