Chỉ một tiếng sau là các đĩa thức ăn đẹp mắt đã được cô bưng tới bàn ăn to lớn.
Lúc này thì Từ Dịch Phong cũng đã đi xuống ngồi vào bàn còn Tâm Khắc thì ngúng nguẩy đi theo sau 5 phút.
- Cô kia, cô phải ăn với bọn người hầu.
Cô ta chỉ thẳng tay vào mặt Thư Viễn và nói. Bản chất là một người hiền lành, cô cũng chỉ gật đầu đồng ý với điều Tâm Khắc vừa nói, việc ăn với người làm khiến cô cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều.
Ngược lại với cô, những người làm đứng xung quanh cảm thấy bất bình thay cho cô gái này.
Tâm Khắc ngồi xuống bàn ăn và nhìn lướt một lượt những đĩa thức ăn mà Thư Viễn nấu, những món ăn được bài chí rất đẹp, màu sắc bắt mắt mà lại thơm nức, cô ta cau mày thật chặt dùng thìa múc một miếng súp trong đĩa súp nóng hổi.
- Vị dở tệ lại còn nóng làm bỏng lưỡi ta rồi!
Sau câu cảm thán đầy kém duyên thì Tâm Khắc cầm lấy đĩa súp nâng lên không trung rồi thả xuống sàn nhà khiến chiếc đĩa vỡ toang, súp nóng bắn tung tóe dưới sàn nhà và bắn cả vào chân Thư Viễn.
Dù sợ và giật mình nhưng lại chẳng dám hét lên, ai cũng tất bật chạy đi lấy các dụng cụ lau dọn. Bỗng trong không khí im ắng, Từ Dịch Phong chỉ vào Thư Viễn, mặt không cảm xúc ra lệnh.
- Cô, đi dọn dẹp, tất cả không ai được giúp đỡ.
- Dạ.
Tâm Khắc cười khoái chí trước câu nói của Từ Dịch Phong rồi lại quay đầu lại bàn ăn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vien-kim-cuong-cua-tu-tong/234516/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.