Ngồi trên giường, ánh mắt của Triển Tô Nam và Kiều Thiệu Bắc nhìn chằm chằm vào mấy bộ quần áo ẩm ướt đang phơi trên máy sưởi, cứ nghĩ đến cảnh người nọ ngồi trong nhà vệ sinh, lấy từng chiếc quần từng chiếc áo bọn hắn thay ra, đem đi giặt sạch thì bọn hắn sao có thể bình tĩnh được cơ chứ. Cứ quen tay lần xuống tìm thuốc lá trong túi áo, vừa móc hộp thuốc ra, Triển Tô Nam lại cất trở về. Dương Dương, Nhạc Nhạc không thích bọn hắn hút thuốc, người nọ cũng không ngửi được mùi thuốc lá.
“Thiệu Bắc.”
“Ừm?”
“Tôi định bỏ thuốc.”
“Tôi đã bỏ rồi.”
Thở hắt ra, Triển Tô Nam cào cào mái tóc đang ẩm ướt, dùng sức lắc lắc đầu, ấm ách hỏi: “Hôm qua cậu nói Tiểu Hà đồng ý cho chúng ta ở lại là sao?” Ngày hôm qua bồi hài tử, hôm nay lại ngủ nguyên một ngày nên hắn không có thời gian hỏi chuyện này.
Kiều Thiệu Bắc vẫn nhìn chằm chằm vào mấy món đồ kia, trả lời: “Anh Hải Trung nói với Tiểu Hà những chuyện xảy ra sau khi em ấy đi, Tiểu Hà liền đồng ý. Cậu tự làm bị thương tay mình, lại còn bị bác trai đánh, Tiểu Hà nghe xong mềm lòng. Em ấy nói cảm tạ với anh Hải Trung vì chúng ta luôn luôn đi tìm em ấy. ”
“Thật sự?!” Trái tim của Triển Tô Nam như sắp vọt ra khỏi lồng ngực. Nhưng so với sự kích động của hắn thì Kiều Thiệu Bắc lại có phần nào đó lãnh đạm. Hắn nghiêng đầu sang chỗ khác, niềm vui sướng trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vien-khe/2375582/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.