Triển Tô Nam và Kiều Thiệu Bắc mua cho con trai rất nhiều, rất nhiều thứ; để ăn, để dùng, để mặc, để chơi, nhưng mấy món đồ chơi do lời khuyên của Từ Mạn Mạn nên đã để lại Doanh Hải. Hai người cũng mua cho Từ lão gia và Từ nãi nãi rất nhiều thứ, nào là thuốc bổ, quần áo giữ ấm, mấy món đồ nâng cao sức khoẻ..v..v.., nhưng có một điểm kỳ lạ là, chỉ có độc Cố Khê là bọn họ không tặng bất cứ thứ gì.
Nhận được những món quà thế này, Dương Dương và Nhạc Nhạc ngay từ đầu có điểm không thể tin nổi, nhưng sau khi hai thúc thúc vụng trộm nhìn bọn chúng thì chúng cũng ngầm hiểu được, vả lại được cả sự đồng ý của ba ba nên lũ trẻ vô cùng cao hứng, cùng hai người kia ôm một đống đồ lên lầu. Trong đống quà tặng đó, chúng thích nhất chính là chiếc laptop, máy ảnh và máy quay.
***
Dọn dẹp xong xuôi, Cố Khê lại ngồi cạnh lò sưởi đan áo, tuy hai người kia đã mua cho đứa nhỏ vài bộ quần áo len, hơn nữa so với chiếc áo len trên tay cậu thì chúng còn ấm áp hơn, nhưng Cố Khê không có ý định ngừng lại.
Đan được tầm hai mươi phút, rèm cửa đã có người xốc lên, hai người nọ đi vào. Vừa thấy việc Cố Khê đang làm, trong bụng bọn hắn lại thầm thở dài, bước tới. Trước khi Kiều Thiệu Bắc đưa tay đến, Cố Khê đã tự giác cất áo len vào trong túi, theo tiến độ này thì đến tất niên cậu không có khả năng đan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vien-khe/2375571/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.