Cố Khê vẫn không thể nào gỡ lắc tay và dây chuyền xuống được. Cho tới bây giờ cậu chưa từng đeo qua trang sức gì nên rất không quen. Hơn nữa trang sức này là đưa cho “con dâu”, nên kiểu dáng mặt ngọc bích được thiết kế hơi thiên về nữ tính, rất là hoa lệ. Đeo những thứ này, Cố Khê không cách nào tự nhiên được. May mắn lắc tay là kiểu hạt châu, đàn ông đeo vào cũng không kỳ quái. Triển Tô Nam và Kiều Thiệu Bắc quyết định qua tết sẽ đem dây chuyền đi thiết kế lại một chút, sửa thành kiểu trung tính là thích hợp với Cố Khê. 
Mặc kệ nói thế nào, Cố Khê bị hai người ‘cưỡng bức kiêm dụ dỗ’ vẫn không có biện pháp gở xuống. Vì không để cho người khác phát hiện, cậu kéo cao cổ áo lên, buông tay áo xuống, che dấu đi hai món đồ khiến cho cậu rất xấu hổ. 
Cha đem đồ gia truyền giao cho Cố Khê, Triển Tô Nam và Kiều Thiệu Bắc vẫn nóng vội cho đến tận trưa thì giờ đây chỉ còn lại là cực kỳ hưng phấn. Khắp toà nhà đều có thể nghe được tiếng cười nói vui vẻ của bọn họ với người nhà họ Từ. Người gặp việc vui thì tinh thần cũng sảng khoái, nếu không phải buổi chiều bọn họ còn phải lái xe, thì lúc này bọn họ khẳng định sẽ khui một chai rượu quý. Nhìn Triển Tô Nam và Kiều Thiệu Bắc cười cười nói nói với mọi người trong nhà, Cố Khê lại kéo kéo áo, thứ này rất quý giá, tuy cậu không hiểu gì về ngọc thạch nhưng vẫn đoán 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vien-khe/2375421/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.