Nếu Dịch Phong không kịp thời dùng tay bịt miệng, chắc có lẽ Khiết Nhi đã gọi cả nhà dậy mất rồi.
Cô cả kinh hỏi:
“Chú Dịch, chú vào đây bằng cách nào?”
Dịch Phong lấy từ trong túi ra một chiếc chìa khoá:
“Là nhờ vào cái này!”
Khiết Nhi đưa tay nhéo eo săn của hắn.
“Biến thái! Chú vào đây làm gì?”
Dịch Phong thở dài một hơi:
“Là vì tôi nhớ em đến mất ngủ luôn!”
Khiết Nhi đỏ mặt. Bình thường nhìn ông chú lạnh lùng quen rồi. Tự nhiên từ một con sư tử đáng sợ lại trở thành một con mèo nhỏ.
“Xí! Chẳng phải vừa rồi ai đưa đẩy em ra?"
"Là vì anh sợ sẽ làm chuyện quá đáng."
"Ồ!"
Khiết Nhi bước xuống giường. Cô đưa tay kéo Dịch Phong về phía cửa:
“Vậy giờ chú về đi. Chú còn không đi thì ba phát hiện đó!”
“..."
Dịch Phong xị mặt có chút mất hứng.
“Hay em cho anh ôm một chút anh mới về?”
Khiết Nhi vươn chân đá hắn một cái nhưng bàn chân của cô lại ở trong lòng bàn tay của hắn. Cô quên mất việc mình không phải là đối thủ của hắn rồi.
“Chú làm gì đó? Mau thả ra!”
“Em hôn tôi đi rồi tôi thả?”
Có ai mặt dày như hắn không?
“Được rồi! Hôn thì hôn!”
Dịch Phong sau đó thả chân Khiết Nhi ra nhưng đến lúc cô nhào vào hắn muốn hôn thì hắn lấy tay chặn miệng nói:
“Đột nhiên đổi ý rồi. Anh về phòng đây!”
Cửa phòng đóng lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vien-keo-ngot-cua-chu-dich/3718703/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.