Linh Đan đi đi lại lại cuối cùng cũng đợi được cô bạn thân của mình. Vừa nhìn thấy Khiết Nhi, Linh Đan bổ nhào đến ôm chặt cô:
“Tốt quá! Cậu nhanh đi thay quần áo đi!”
Khiết Nhi khó hiểu hỏi:
“Chuyện này là sao? Giọng cậu bị sao vậy?”
Linh Đan nhíu mày, giọng cô khàn khàn giải thích:
“Tớ có lịch làm thêm ở đây. Hát 5 bài một đêm. Lương cao nên tớ ham hố. Không ngờ vừa lên Đà Lạt lại bị cảm. Nếu cậu không giúp tớ, tớ bị bắt đền hợp đồng gấp 10 lần. Huhu…”
“Vậy thì tớ giúp cậu đền là được. Bởi vì tớ đã hứa với ba không được tuỳ tiện đi làm thêm. Nếu không…”
Nói đến đây, Khiết Nhi rùng mình. Chọc giận ai chứ đừng chọc giận ba cô. Nếu không từ này về sau sẽ bị nhốt ở nhà.
Nghe Linh Đan năn nỉ:
“Đây là cơ hội tốt. Còn nữa, tớ nói có nhà đầu tư lớn ghé thăm. Biết đâu sau hôm nay, cậu sẽ được để mắt đến. Đến lúc đó, dựa vào thực lực mà có tài nguyên. Ba cậu có muốn trách cũng không trách được.”
Suy đi nghĩ lại thấy chỉ có lợi chứ không có hại. Cho nên Khiết Nhi bạo dạn đồng ý. Cô theo lời Linh Đan vào trong thay một chiếc váy.
Khương Khiết Nhi mặc một chiếc váy công chúa với thiết kế tinh tế ôm sát phần trên, khéo léo tôn trọn vòng một đầy đặn, tạo nên vẻ đẹp quyến rũ mà thanh lịch.
Chất liệu vải mềm mại đính lên vài hạt châu lấp lánh dưới ánh đèn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vien-keo-ngot-cua-chu-dich/3718698/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.