*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cố Thời không thể tin nổi.
Không, xem yêu khí trên người Tạ Cửu Tư này, thế nào có thể xưng là đại yêu quái được, không chừng là một con yêu quái già nua mới vừa tỉnh giấc sau cái ngủ hàng ngàn nghìn năm, điều này ở yêu quái cũng không hiếm nạ gì nga.
Hừm, nghĩ như vậy, đại yêu quái không rõ sự tình về hiện đại tình huống thực sự xem là chuyện bình thường.
Cố Thời nhanh chóng tiếp nhận sự thật này, rèn sắt khi còn nóng:" Kia Tạ tổng, kia đại ngộ của tôi..."
"?" Tạ Cửu Tư khó hiểu nhìn:" Tạ tổng?"
"A, đây là cách xưng hô của con người giành cho lãnh đạo, ngượng ngùng, này là tôi thói quen."
Tạ Cửu Tư nghe vậy, nhìn Cố Thời một cách thương hại cùng đau xót.
Thế nhưng là xưng hô của con người giành cho con người, thật bi thương khi một tiểu yêu quái vì sinh tồn ở nhân loại mà hình thành thói quen sư dụng kính ngữ, quả thật khó khăn cho tiểu yêu quái trước mặt.
Hắn nghĩ đến đó, lại an ủi vỗ vai Cố Thời:" Vất vả rồi."
Cố Thời:"?"
Như thế nào lại vất vả a?
Cố Thời bối rối, nhắc lại:" Cái kia, phần đãi ngộ..."
Tạ Cửu Tư một lần nữa bị chọc lộ ra điểm mù kiến thức:" Đãi ngộ?"
"Vâng, đãi ngộ." Cố Thời ba ba nói:" Chính là vị trí làm cụ thể của tôi, trách nhiệm, lương cơ bản, hoa hồng, trợ cấp, tiền ăn ở, sắp xếp làm thêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vien-dieu-duong-tam-gioi/238420/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.