Edit + beta: Bé Sứa muốn ở nhà
Công cuộc tu sửa Thương Ngô Quan đã bước sang năm thứ ba mà vẫn chưa hoàn thành.
Nhưng ngay từ năm thứ hai, lối đi trên sườn núi đã được xây xong, lại còn tiến hành quảng bá một chút.
Hiện giờ, mỗi khi đến mùa du lịch cao điểm, có không ít người đến Thương Ngô Quan để tham quan ngắm cảnh.
Giá vé vào cửa Thương Ngô Quan cũng không đắt, mang tính chất nửa bảo tàng tham quan, vé vào cửa 20 đồng, không bán thêm nhang hay đồ cúng gì cả.
Việc phục chế các cổ vật cũng đang chậm rãi tiến hành, cha của Liễu Đào Lý đã giới thiệu đến một đội ngũ vận hành, biến quá trình phục chế này thành một điểm nhấn quảng bá.
Cố Thời nhìn đám bạn nhỏ tò mò bám lấy cửa sổ phòng phục chế để nhìn vào trong, bên cạnh là giáo viên ôn hòa giảng giải về quy trình và ý nghĩa của việc phục chế cổ vật.
Đó là chuyến du xuân do trường tiểu học số 1 thành phố B tổ chức.
Cố Tu Minh thì chống gậy, vui vẻ đi sau đám bạn nhỏ ríu rít, còn được mấy bé tốt bụng dìu tay, trông như một ông cụ bình thường.
Theo lời Cố Tu Minh, đây là “tận hưởng niềm vui gia đình mà thằng nhóc Cố Thời không mang lại được”.
Cố Thời thường xuyên muốn quay lại cảnh Cố Tu Minh sau khi vứt cây gậy đi vẫn có thể xách thước đuổi đánh cậu tận hai ngọn núi mà không hề th* d*c, để đưa cho mấy bạn nhỏ hay bị lừa xem thử.
Nhưng nghĩ lại thì thôi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vien-dieu-duong-tam-gioi-tuy-am-truong-ca/4702044/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.