Edit + beta: Bé Sứa muốn ở nhà
Nguồn sáng vốn không sáng lắm bị chủ nhân ban đầu thu hồi lại.
Bầu trời xanh thẫm tối sầm lại hoàn toàn cùng với tiếng rồng gầm vang.
Tiếng chuông đột nhiên dừng lại.
Đám người đang loạng choạng tiến về phía trước đột nhiên mất phương hướng, mờ mịt dừng chân lại.
Trong bóng đêm truyền đến tiếng nổ đinh tai nhức óc.
Sấm chớp và lửa xé toạc bầu trời đen kịt, trong tầm nhìn mờ ảo, một con rồng đỏ thẫm khổng lồ đang lượn vòng, vung đuôi đánh trúng vô số bóng đen đủ mọi hình dáng.
Tiếng nổ trong không khí vang vọng khắp trời đất, những gợn sóng vô hình lan rộng với sức mạnh to lớn, mặt đất và đại dương tĩnh lặng bắt đầu rung chuyển.
Đế Thính bị tình huống thay đổi đột ngột này làm cho kinh hồn bạt vía.
Cố Thời trừng mắt, đạp mạnh vào Đế Thính một cái.
Đế Thính lảo đảo, quay đầu nhìn Cố Thời, muốn nghẹn tới nơi thì nhìn thấy Cố Thời hai mắt đỏ bừng, trong mắt còn ánh nước. Nhưng cậu lại cố gắng mở to mắt để ngăn nước mắt trào ra.
Đế Thính có chút hoảng hốt.
Trước đây, hắn chưa từng thấy dáng vẻ như thế này.
“Cậu, cậu đừng khóc mà, tôi không biết dỗ đâu!”
“Mẹ nó bớt lảm nhảm đi! Đi cứu người!” Cố Thời lớn tiếng mắng hắn.
Đế Thính bị hung dữ thì lại hèn: “Cứu, cứu ai?”
“Cứ mặc kệ, thấy ai thì cứu người đó, cho tôi một cánh cửa thông đạo, mẹ nó.” Cố Thời khó chịu vì tầm nhìn mơ hồ, giơ tay muốn lau những giọt nước mắt sắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vien-dieu-duong-tam-gioi-tuy-am-truong-ca/4702040/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.