Edit + beta: Bé Sứa muốn ở nhà
Toàn thân Cố Tu Minh cứng đờ.
Ông cảm thấy như mình đã bỏ lỡ vài mùa của cốt truyện.
Giống như đoạn PV giới thiệu được phát trước khi đi ngủ vậy, vừa mở mắt ra thì đã chiếu đến danh sách diễn viên ở cuối phim rồi.
Mức độ nhảy vọt quả thật có thể so với việc đang cúi xuống nhặt bút trong giờ toán tiểu học, vừa ngẩng đầu lên thì trên bảng đen đã biến thành hàm số thực.
Rất đột ngột. Rất khó hiểu.
Cố Tu Minh muốn nói lại thôi, nhưng vẫn muốn nói, ông nhìn Tạ Cửu Tư và Cố Thời đang vùng vẫy cánh nhỏ trên chân Tạ Cửu Tư, cố kìm nén những suy nghĩ hỗn loạn trong đầu.
Con cháu có con cháu…*
*Mình nghĩ nguyên câu này là “con cháu có phúc của con cháu”, do chữ “phúc” đứng cuối câu trong tiếng Trung, mà ông Cố không nói hết câu nên thành ra như vậy. Ồ không đúng, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, hình như tuổi tác của Cố Thời có thể làm tổ tiên của ông luôn rồi. Vậy là tổ tiên có… Dẹp. Nghĩ vậy, cho dù là có thân phận gì, ông cũng không nên nhúng tay vào chuyện tình cảm của Cố Thời. Ông cũng đâu phải gia trưởng phong kiến! Cố Thời chỉ đang lén yêu đương mà thôi, ông không hề tức giận, đâu phải phạm pháp gì đâu, ông thật sự không tức giận chút nào. Cố Tu Minh nghiêm mặt, nghĩ thầm, thằng nhóc thúi này có yêu đương hay không thì liên quan gì đến mình? Thằng nhóc này làm gì quan tâm đến chính sự. Thằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vien-dieu-duong-tam-gioi-tuy-am-truong-ca/4702017/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.