Edit + beta: Bé Sứa muốn ở nhà
Cuối cùng Cố Tu Minh cũng đồng ý với phương pháp mà Cố Thời đề xuất.
Ông nghe thấy Cố Thời hưng phấn báo tin vui cho Tạ Cửu Tư ở bên kia điện thoại, khẽ thở dài rồi cúp máy.
Một ông già như ông sao có thể không hiểu suy nghĩ của người trẻ tuổi chứ?
Cố Tu Minh vừa ăn màn thầu vừa thở dài, trong lòng có chút hụt hẫng.
Ông chỉ đang nghĩ, dù sao ông cũng lớn tuổi rồi, nếu Cố Thời đã không có tài năng bói toán, ông cũng không định tiếp tục truyền lại năng lực của dòng dõi Thương Ngô — thứ dễ thu hút những kẻ tham lam tìm đến.
Thương Ngô Quan bị bỏ hoang thì cứ để nó bị bỏ hoang thôi, toàn là những món đồ cũ kỹ sắp bị loại bỏ, thật sự không cần Cố Thời phải lãng phí mười mấy năm, thậm chí là vài chục năm để sửa chữa nó.
Khôi phục dòng dõi Thương Ngô, sửa chữa Thương Ngô Quan, đây vốn nên là chuyện của ông già này. Chỉ là ông thật sự không có tiền đồ, dù cố gắng thế nào cũng không làm tốt được việc gì.
Nhưng dù là áy náy hay không có mặt mũi nào gặp tổ tông trong sư môn sau khi chết đi, cũng đều là chuyện của một mình Cố Tu Minh ông. Cố Thời không được truyền thừa năng lực của dòng dõi Thương Ngô ông, dĩ nhiên không cần phải gánh vác trách nhiệm nặng nề này trên vai.
Không phải là ông không nghĩ tới chuyện khôi phục Thương Ngô Quan, chỉ là thời gian và tiền tài cần thiết cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vien-dieu-duong-tam-gioi-tuy-am-truong-ca/4701991/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.