Edit + beta: Bé Sứa muốn ở nhà
Trước khi Cố Thời tan tầm, cậu có lấy được một USB từ chỗ Lý Bế Chủy.
Đó là phương thức liên hệ của những yêu quái nhỏ - những người thật sự đã duy trì hoạt động của viện điều dưỡng.
Cố Thời nhìn USB mà Lý Bế Chủy đưa: "Không thể cho thẳng sao?"
"Ừm, bởi vì bọn họ nói thứ này cần bảo mật, cố gắng đừng đưa lung tung." Lý Bế Chủy nhớ lại, "Hình như có vài tên có chức nghiệp khá đặc thù."
Cố Thời: Ồ?
Vậy thì tôi không thể xem kỹ nó à?
Cố Thời cắm USB vào, click mở, lúc nhìn thấy tài liệu thứ nhất thì run run.
"Lâm Thâm không phải người?!"
"Ah?" Lý Bế Chủy sửng sốt, "Anh ta không phải người, là Lộc Thục."
"?" Cố Thời lại một lần nữa hối hận vì đã không học lớp lý thuyết của ông già cho đàng hoàng.
Cậu lấy điện thoại ra, bắt đầu search.
Lý Bế Chủy liếc nhìn màn hình điện thoại của Cố Thời, nói: "Là yêu quái cắt vài sợi lông cho người ta là có thể giúp con cháu người ta hưng thịnh ấy."
Cố Thời nhìn kết quả tìm được trên điện thoại, rơi vào suy tư.
Lộc Thục: Dáng vẻ giống như ngựa, đầu màu trắng, đuôi màu đỏ, thân mình đầy vằn hổ, kêu lên giống như con người đang hát, thường mang lại tài lộc cho con cháu.
Lâm Thâm là cây rụng tiền sáng lấp lánh trong ngành sản xuất âm nhạc phim ảnh Hoa Ngữ đương đại.
Hắn ra mắt từ rất sớm, trở nên nổi tiếng nhờ thành tích trong cuộc thi mười môn phối hợp, trên con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vien-dieu-duong-tam-gioi-tuy-am-truong-ca/4701967/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.