Lời editor: Edit đến đây mới biết cái giấy chứng nhận mà bé Cố nói là giấy chứng minh nhân dân, căn cước công dân, lúc đầu mình tưởng là tờ nào đó kẹp chung với tờ xin việc nhận việc ==
Edit + beta: Bé Sứa muốn ở nhà
Cố Thời nhất thời không dám động đậy.
Tạ Cửu Tư đợi một hồi, thấy Cố Thời vẫn không nhúc nhích thì khó hiểu: "Không thích ăn hả?"
Cố Thời từ từ hoàn hồn lại, nhìn hai món thịt trên bàn, cậu phủ định: "Thích."
Tạ Cửu Tư đẩy cái dĩa lên: "Ăn đi."
Cố Thời vô thức cầm lấy đôi đũa, sau đó đặt xuống lại, ngẩng đầu nhìn xung quanh.
Nơi này trông giống như nhà ăn, mười mấy cửa sổ mở toang, nhưng toàn bộ nhà ăn lại trống không, dù là dì múc cơm hay thực khách cũng không thấy một ai.
Ánh đèn trắng sáng chiếu vào không gian rộng lớn quá mức khiến nó trông hơi kỳ dị.
Trước mặt là tai heo đỏ hồng và cháo trứng vịt Bắc Thảo thịt nạc đang tỏa ra mùi thơm quyến rũ.
Da đầu Cố Thời tê đại.
Cậu nhớ hôm nay ông già vẫn chưa xem bói cho cậu.
"... Buổi sáng tốt lành, tổng giám đốc Tạ." Cố Thời cẩn thận chào hỏi.
"Chào buổi sáng." Tạ Cửu Tư gật đầu, lại nhắc nhở, "Ăn cơm đi."
Cố Thời đáp một tiếng ngắn gọn, nhưng không dám động đũa.
Tạ Cửu Tư khó hiểu.
Không phải đang đói bụng à?
Cố Thời hỏi: "Anh đưa tôi đến chỗ này là có việc gì sao?"
Tạ Cửu Tư nói: "Lão đạo sĩ không cho cậu ăn cơm."
Cố Thời:?
Anh rảnh ghê ha, mới sáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vien-dieu-duong-tam-gioi-tuy-am-truong-ca/4701954/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.