Người đó.. chính là thủ lĩnh cầm đầu giới hắc đạo của thành phố Z này.
Kể từ sau cái ngày người đó mang cô về, cô được đối xử rất đặc biệt. Chăm sóc, ăn uống, phục vụ.. kỹ càng từ đầu đến đuôi. Ngày qua ngày nhận sự giáo dục và đối đãi ngỡ như không ai có thể đối với mình tốt hơn nữa.
Cứ ngỡ người ấy sẽ đối xử tốt với mình như vậy mãi, nhưng rồi một ngày kia. Hắn tới. Ngày đó là ngày giấc mộng của cô tan vỡ.
Hắn không tới một mình mà bên cạnh còn có vài thủ hạ; còn nữa, hắn mang cho cô con thỏ trắng mà cô vô cùng thích và bảo: "Bóp chết nó đi."
Cô lắc đầu liên tục bảo hắn cô không thể nào làm như thế được. Hắn nói: "Muốn báo thù phải không?"
"Ngay cả một con thỏ còn không giết được, thì báo thù như thế nào?"
Rồi hắn quăng con thỏ xuống đất, phất tay với người bên cạnh.
"Mang đứa nhỏ này đi đi. Ta không nuôi một lũ phế vật!"
Cô cắn răng. Không thể bị đuổi đi được. Phải cố báo thù! Làm sao cô có thể để mẹ chết oan uổng thế được?
"Khoan đã!"
Cô nén nước mắt, cắn răng vồ lấy con thỏ, hai tay nhỏ dùng sức bẻ cổ nó. Con thỏ gãy cổ chết ngay trên tay cô.
"Như thế đã được chưa?"
Hắn đưa mắt nhìn cô thêm một lần nữa. Cô lại cắn chặt môi hơn, quăng con thỏ sang một phía. Người bên cạnh nhanh chóng nhặt con thỏ lên.
"Được đấy." Người đó mỉm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vien-dan-tinh-yeu/2620146/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.