Alan vào căn hộ của Thanh Diệp rồi tự sắp xếp hành lí của mình vào trong nhà. Sau đó anh mới bắt đầu quan sát căn nhà. Ôi, không ngờ tên đó lại có mắt thẩm mỹ tới vậy!
Đối xử hoàn toàn bất công. Những lần anh đi làm nhiệm vụ ở nước ngoài đến một chút tiền còn chẳng có để dùng mà cô ấy lại được đãi ngộ như thế, aizz. Cuộc sống thật bất công quá đi mà.
Mà sao chưa thấy cô ấy vào nhỉ?
Alan đi một vòng khắp căn hộ tìm cô, không biết cô ấy đã đi đâu.
Haizz, đợi một chút đã rồi đi tìm cô ấy. Đằng nào quần áo cô ấy cũng ở đây mà.
Không biết cô ấy đi đâu mà không chịu nói trước.
Alan quay người vào trong nhà gọi điện thoại cho cô, hoàn toàn không có một chút gì chú ý đến chiếc xe đạp đã biến mất.
...
Thanh Diệp đang chuẩn bị một số đồ đạc chuẩn bị cho tối nay.
Có lẽ cần phải xong việc ngay đêm nay rồi. Nhưng bây giờ mới 10h trưa.
Nên làm gì bây giờ nhỉ?
Thanh Diệp cầm một ít tiền lẻ, lại lên chiếc xe đạp rồi đi theo con đường quen thuộc.
Đi khoảng nửa tiếng, thì tới.
Nghĩa trang thành phố B.
Trước đó, Thanh Diệp ghé vào một cửa hàng hoa cách nghĩa trang không xa lắm mua một bó hoa cẩm chướng màu hồng nhạt.
Dựng chiếc xe đạp ở ngoài nghĩa trang, cô ôm bó hoa trong vòng tay rồi bước vào trong nghĩa trang. Suốt đoạn đường cô luôn quay đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vien-dan-tinh-yeu/2620140/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.