Cắt! Diệp, làm tốt lắm! "Lương Thành cười rực rỡ, vỗ tay bôm bốp. Ngay khi câu nói của anh kết thúc, gương mặt ửng đỏ của cô gái cùng nụ cười ấm áp biến mất, thay vào đó là vẻ mặt lạnh nhạt chán chường.
Mọi người xung quanh vẫn luôn quan sát cô từ nãy giờ, dĩ nhiên sự thay đổi biểu cảm nho nhỏ này cũng lọt vào tầm mắt họ. Tất cả đều cảm phục tốc độ lật mặt của cô gái này. Nhưng diễn xuất của cô ấy thật tuyệt!
Vũ Giai Tuệ cũng thất thần. Chợt tỉnh lại, cô ta nghiến chặt răng, hai tay nắm chặt lại. Vai diễn này cứ thế mà mất đi ư? Không thể nào!
" Anh Lương Thành! Xin hãy cho em một cơ hội nữa! Xin hãy cho em được đóng bộ phim này! Em chỉ muốn được đóng trong bộ phim này thôi! "Vũ Giai Tuệ chạy tới bên Lương Thành, bàn tay nhỏ bé níu lấy cánh tay anh, dáng vẻ vô cùng tội nghiệp.
Lương Thành hình như đã xiêu lòng, anh thở dài:" Thôi được rồi. "
Vũ Giai Tuệ như bắt được cọng cỏ cứu mạng, vẻ mặt cô ta hết sức mừng rỡ, đáy mắt lấp lánh ánh lệ:" Thật sự? Anh sẽ cho em vai diễn nữ chính này sao? "
" Không, em sẽ đóng vai nữ thứ. "Lương Thành cười xoa xoa đầu cô ta." Em vừa nói em chỉ cần đóng bộ phim này thôi đúng không? "
Vũ Giai Tuệ:"... "
Cái quỷ gì vậy? Nữ thứ?
" Chừng nào quay phim? "Diệp không biết đứng cạnh hai người từ lúc nào.
" Hả? Không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vien-dan-tinh-yeu/2620132/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.