Mộc Thanh ngồi ở ghe độc mộc trôi nổi như thế này cả buổi sáng, khimặt trời lên đỉnh đầu phơi nắng đến lúc nóng không chịu nổi, thì ngườiđàn ông kia ngừng ở dưới bóng cây có tán lá khổng lồ bên bờ sông. Hắnlấy ra một miếng thịt nai đã nướng chín từ đêm qua chưa ăn, sau đó xémột khối , ném tới chỗ Mộc Thanh.
Mộc Thanh nhớ tới khối thịt này trải qua nguy hiểm thế nào, nói không chừng phía trên miếng thịt còn dính dịch nhờn của con rắn, kéo căng một cái rồi ném lại cho hắn.
Người đàn ông kia cũng không miễn cưỡng, ăn miếng kia của mình, rồi đứng dậy đi vào trong rừng .
Mộc Thanh cẩn thận bò tới vị trí của hắn, phía sau một đống con mồicó để mấy quả dại ở bên cạnh. Lật ra thì phát hiện chỉ còn mấy quả dừathôi, mấy quả khác đã hết .
Cô có chút thất vọng, cầm một quả dừa, rồi từ từ bò trở về.
Loại ghe độc mộc này, tính cân bằng của nó không tốt lắm, huống chiphía trên lại chở nhiều con mồi. Cô phải rất cẩn thận mới có thể giữvững thăng bằng.
Khi cô đang cố hết sức để cậy vỏ dừa ra, thì người đàn ông kia đã trở lại, trên tay ôm một cái bọc màu xanh biếc. Bỏ vào trước mặt cô.
Khi mở ra lá cây to bè hình vuông ra, thì thấy ở bên trong gói mấyquả đỏ, vàng chín mọng. Thoạt nhìn làm cho người ta thèm thuồng, nhất là sau khi đối diện với miếng thịt nai kia.
Mộc Thanh có chút ngoài ý muốn. Ngẩng đầu nhìn người đàn ông đã ngồitrở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vien-co-y-dien/98989/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.