🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Cô còn nhớ rất rõ, sau khi Dĩ Gia nghe cô nói xong ngay lúc đó, vẻ mặt của hắn có thế dùng từ cực kỳ hưng phấn để hình dung. Hắn lập tức hỏi Mộc Thanh vô cùng cẩn thận cặn kẽ. Chờ đến khi Mộc Thanh một lần nữa miêu tả lại cho hắn xong, Dĩ Gia một mình đi tới bờ suối, ngồi ở trên tảng đá nhìn xuống dòng suối, trầm mặc hồi lâu.



“Ly Mang, người phụ nữ của anh là từ trên trời xuống, anh nhất định phải coi trọng cô ấy, tránh để cho một ngày nào đó cô ấy ở bên cạnh anh biến mất.”



Mộc Thanh còn nhớ rõ, vào lúc hắn rời đi, có nửa đùa nữa thật nói với Ly Mang một câu như vậy.



Ly Mang lúc ấy cười ha ha lên, ở trước mặt hắn dùng sức ôm vai của cô.



Sau khi Dĩ Gia rời đi, đã nhiều năm không đặt chân tới thung lũng của bọn họ nữa. Nhưng tin tức về hắn và khu quần cư, thông qua những người trong tộc qua lấy muối không ngừng mà truyền tới.



Mùa xuân thứ hai sau khi Dĩ Gia trở về, bắt đầu cho người trong tộc vỡ đất làm vườn, một vùng đất đai rộng lớn dùng để trồng hạt kê và các loại rau quả mùa vụ (luân canh),hơn nữa học theo phương thức chăn nuôi của Mộc Thanh.



Hành động của hắn lúc đầu không nhận được sự ủng hộ của người trong tộc, nhưng hắn vẫn cương quyết thi hành, để cho một nhóm người đi săn bắn hái lươm như cũ, giữ lại một nhóm người nguyện ý trồng trọt chăn nuôi. Qua

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vien-co-y-dien/2956740/chuong-57.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Viễn Cổ Y Điện
Chương 57
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.